Chiếc diều sáo cõng no dòn
Gió căng rút chỉ chon von cuối trời
<<Lung linh ánh mắt nụ cười
Núi cao biển rộng xa vời chốn quen
Em như bến đậu bình yên
Cho tim lộng giócon thuyền ra khơi>>
Chiều nao thấy bóng dáng người
Ra vào thơ thẩn nặng lời với ai
Đành rằng rượu dựng thành chai
Thành lọ ,thành hũ, quàng vai đứng ngồi
xa xăm hoan hỷ tiếng cười
Về nhà nín nhịn tuốt vòi cành dâu
<<Qua rồi cái thưở dận lâu
Nhắc làm chi giữ tình sâu nghĩa bền
***
Cóng rạn mũi dầy
Mưa vai lộp bộp
Nhớ căng đến đỉnh con sào
Không sao chịu được
Thính thơm mùi nem
Lạt bùng dán vội con tem
Nữ hoàng E LI DA BÉT
Tập phong bì lười nhác
Tan tầm đến rồi
Giấy mời công văn
em say sưa đọc
Thương ơi lạnh cóng bàn tay
Cho nhau nhóm hạt than gầy
Bùng lên hơi ấm sưởi tay thoại đàm
Đói mềm nếpNẢY hoa xoan
miệng thơm thúc vỉa khúc đàn tây đông
Nắng xiên gọi lúa xanh đồng
Gọi cây ơi nhả tơ hồng cho mây
CĂNG RÙI GÕ CỬA LÚC NÀY NÊN KHÔNG
MÂY tẦN CHE KÍN ĐẰNG ĐÔNG
MÁNG HÈ TUÔN NƯỚC PHẬP PHỒNG LỐI ĐI
HƯƠNG NGÂU THI THOẢNG HẮT VỀ
GIÓ THU HÀNH KHẤT RONG RÊ PHỐ BUỒN
ĐỤC NGẦU TRÂU CHẬM QUANH BỒM
TIẾC CHÀNG THỢ VỤNG RÚT BÒN ĐƯỜNG KHÂU
THÊU HOA SEN LẠI THÊU CẦU
THÊU CON NGỰA TRẮNG HƯỚNG ĐẦU PHÍA NAM
lẤM LEM MIỆNG TỨA NỖI THÈM
QUÀNG TAY, BẬT MÍ RỐI BENG TIẾNG LÒNG
BỒ HÒN XANH NGẮT VỪA XONG
ĐẮNG CAY VẪN DỘI TIẾNG CỒNG BINH BÔNG
BE RƯỢU CẠN NÚT QUĂNG LƠNG
PHỪNG PHỪNG MẶT ĐỎ PHẤN SON THÁT TUỒNG
KHÔNG ĐÂU CỐ GIỮ TÌNH THƯƠNG
SỢ ĐUA MANG TỘI VỚI ĐƯỜNG PHỐ QUEN
* * *
0 nhận xét :
Đăng nhận xét